Khi nỗi đau dừng lại
Cái lúc mà anh ôm tôi vào lòng,
Vén áo khoác vì sợ tôi lạnh
Hay tự dưng choàng tay ôm và vuốt tóc tôi
Thì trong lúc tôi vẫn đang ngơ ngác trước sự dịu dàng ấy
Tình cảm đã vô thức không cần đòi hỏi điềừ gì nữa
Ở bên cạnh là đủ rồi
Để rồi
một ngày nắng đẹp
Như cách bài hát "Một ngày" của Kiên mà tôi thích ấy
Tôi chợt vỡ oà nhận ra
Tình yêu và sự ấm áp của anh
Là điều khiến tất cả những tổn thương mà tôi luôn thắc mắc tại sao lại xảy đến
Vì chúng quá đỗi sức chịu đựng của một con người,
Trở nên đáng giá hơn hết thảy
Những năm tháng từ 17 tới 21 là những năm tràn ngập đày đoạ
Hãm hiếp, bạo lực, đe doạ, đánh đập, ép buộc, sỉ nhục, tẩy não, ngoại tình, phản bội, ...
chưa từng có thứ gì tệ nhất trong một mối quan hệ mà tôi chưa từng nếm trải...
Tôi luôn rùng mình và sợ hãi khi nhắc về những mối quan hệ cũ...
Từng nỗi đau và sự ám ảnh bỗng chốc nở hoa,
từng cánh từng cánh bung mình vào gió
rồi bay đau mất
Anh ấy khiến mọi thứ tôi tưởng như không thể làm được trở nên hết sức dễ dàng.
Tôi mới biết,
Thì ra, việc thương yêu một người có thể nhẹ nhàng chảy qua tim như vậy.
Nhận xét
Đăng nhận xét